Fansipang (Luận hình - IV)

  • Trong những cái nuối tiếc cũng phải kể đến việc...Ở nhà chuẩn bị "súng ống" đấy đủ để đến đỉnh...làm những album bất hủ như bảo vệ môi trường chẵng hạn...Nhưng khổ nỗi...Khi tới đỉnh "Bắn" vài phát thì thông báo "Card is full" như trường hợp của a.Trung Hiền...giờ card đâu mà Replace hoặc Delete tấm nào đây??? Xóa tấm nào cũng tiếc!!! Thôi thì đành ngậm đắng nuốt cay...ghi vào cái Memory già nua kia để dành cho một mình mình xem được thôi...Thôi thì để cho có cái để tiếc nuối chứ hoàn hảo quá thì con người ta lại tự mãn...anh Hiền ha...
  • Hơn 30 ngày để chuẩn bị, 3 ngày để dốc hết sức lực trên quảng đường đầy trắc trở chông gai để tậng hưởng cảm giác sung sướng chưa tới 30 phút
  • Tất cả đều lên Đỉnh, đều thỏa mãn sự sung sướng...mệt mỏi bị xóa nhòa... Vì vậy mỗi người có một sự thể hiện riêng mang đậm bản chất và phong cách của mỗi người...haha



(Triều mến và âu yếm)



(Tuổi trẻ và khát vọng)



(Khuyến mãi thêm cho hai bạn Hiền + Hướng 1 tấm hình đẹp nữa...

Hạnh phúc này ta chờ đợi đã lâu
Khát hơn lúc leo tới tận nơi đây
Tiếp sức cho người sau càng vững bước
Để cùng đến vinh quang trong nhọc nhằn...
Luận thêm về cái tên...

Fansipan, theo tiếng H'Mông nghĩa là "Ba Tảng Đá Bằng Phẳng Trên Đỉnh Núi". Nằm ở độ cao 3.143m, Fansipan mệnh danh là nóc nhà Đông Dương. Đối với người H'Mông sống ở chân núi dày Hoàng Liên Sơn, thì lên đến "Ba Tảng Đá Bằng Phẳng Trên Đỉnh Núi" ấy, là chứng tỏ mình đã trưởng thành, trưởng thành về ý chí, là tột đạt đến tột đỉnh của đam mê, của sự đoàn kết, của tinh thần dũng cảm vượt qua khó khăn, đối đầu với hiểm nguy, thậm chí đánh đổi bằng cái chết!

=>Hai bạn đã trưởng thành...hãy cùng nhau thực hiện những ước mơ, những hoài bảo mà cả hai cùng ấp ủ nhen...



Đầu bạc vẫn GÂN cùng bọn trẻ
Tim hồng mãi mãi tuổi thanh xuân!!!
(...Ngồi cho an toàn anh hả???)


Vượt đỉnh quê ta đến đây,
Nhẹ nhàng qua đồi Mua, rừng cây, trúc cao lùn.
Ngắm trời mây nước Việt ta,
Thỏa chí thanh niên vùng đất anh hùng
(Mang một phong cách đơn giản...)



Ai đó có một chút nặng nề!
Đã có lúc không tin vào chiến thắng
Khi bước đi trong lòng đầy lo lắng
Vuốt giọt mồ hôi, tới đỉnh anh không ngờ...
(Nhanh nhẹn và tươi vui...)



Cảm xúc không thể thốt lên lời
Em ôm biểu tượng xóa đi bao khó khăn
Màu cờ sắc áo chang hòa cùng núi mây
Hôn thấm thía cột mốc non sông ta
(Nòng nàn và quyến rũ...
ướt gì mình chỉ là cái chóp lúc đó...haha)



(Về nhân vật này fai luận thêm một tí...Khó tìm được tấm nào khác hơn nữa...
Hà đến có ai nào biết
Hà leo chẵng ai đuổi kịp
Hà nói không ai đỡ nổi
Hà đi lúc ta say nồng...
Người có những câu nói được cho là "bất hủ"
Ngu như người kinh: --> Hình như Dịu là người hãnh diện nghe câu này...
Tự túc là hạnh phúc: --> Chị Mai còn đỡ kh nỗi nói chi ai khác...Chị ấy rất ư là bỡ ngỡ...(Gallant, first lady...mà đem đứng cùng câu này thì xem như bỏ xó...Chị Mai nhĩ...hehe)

Và cái đáng gòm hơn nữa, sức leo Fan của Hà so với bọn con gái ở nơi của hắn, thì hắn chỉ là dạng tép riu...thực chất vậy thì tụi con trai miền xuôi như mình không biết là gì luôn...

Dù sao đi nữa thì mọi người rất hân hạnh được gặp Hà...để biết được khả năng vốn có và suy ngẫm, mình thì cứ ngỡ mình là nhất...haha)



Anh nối gót em đến đỉnh Bà Đen
Fansi chông gai và trắc trở hơn nhiều
Em không anh cũng đến đỉnh vinh quang
Nở nụ cười yễm nhiểm gởi về anh!
(Yễm nhiễm với nụ cười đầy tự tin)



Đầu đội ngàn mây, chân đạp núi,
Lưng trần chắn gió giữa trời xanh.
Lạnh giá Fansi anh kh sợ,
Chỉ sợ đường về vắng bóng em...
(RẤt nhiều người can ngăn nên không cỡi thêm nữa...)



Có khó khăn nào cản bước Chị hôm ấy,
Fansi một thời in bóng dáng Chị,
Chị nâng người trên đôi chân khỏe khắn
Ngạo nghễ cười khi bước đến vinh quang!
(Một phong cách tinh nghịch... nhưng thật đáng yêu, haha)


Nhỏ nhắn, thánh thót lắm hào hoa,
Hình anh in khắp dãy Hoàng Liên Sơn,
Bao người ghen tị nhưng không nói
Lặng lẻ tạo dáng giữa muôn trùng mây
(Một phong cách riêng ở Bảy - Tinh khôn đến khó hiểu)


Một mình tung hoành giữa chốn giang hồ
Hoa, núi, mây và nụ hôn nòng cháy
Bang-coc - Hà Nội xa lắm em ah
Làm sao anh yên tâm ở chốn này!
(Thailand mà thấy là phải ghen tị...)



Khó thành công, an toàn trở về,
Nếu vắng anh trên đường ngoằn ngèo kia,
Trầm tính, chang hòa và kiên cường
Đạp đích chiến thắng Là anh đó Trung Hiền.
(Bản lĩnh và đầy cá tính)


...
Lấy đâu ra chừng ấy sức
Nếu không có một niềm tin
Được tới trời xanh phút chốc
Đùa, như gió với lá cành
...
(Bé bổng mà mạnh mẽ)



“Trầm lắng, kiên hùng Tuân bước tới
Gió mưa gào thét kịa chúng mày
Đường núi sẵn gòi anh cứ tiến
Chinh phục vời vợi đỉnh Fansi”
------- Tác giả: L.Mai tặng Tuân ------

(Một góc hào hùng của dân tộc)

(Ghi chú: Một số câu thơ là cóc nhái...do Tuân tác chế...còn một số là lượm lặc được...Nên ACE cẩn thận với license nhé!!!)

Share this

Related Posts

Previous
Next Post »