Cứ ngỡ gặp nhau là vô tình nhưng lại là sự tính toán, sắp đặt...
Rồi cứ ngỡ mọi chuyện sau này đều là những kế hoạch nhưng lại là những cảm xúc vô tình... Nhưng dù vô tình hay hữu ý, đã gặp được nhau, tất cả chẳng phải đều là "Duyên" sao?
Nếu ta mở cửa nhìn thấy cái cây ở ngoài sân, tức là: phải có cái cây, phải có mắt ta, nhưng cửa phải mở thì ta mới thấy, nhưng cửa mở mà bên ngoài tối đen cũng không thấy nên cần phải có ánh sáng, rồi còn phải có cơ hội, có nhân duyên để đến ngồi trong căn phòng đó, để nhìn ra cái cây đó. Hội đủ thứ đó lại trong một không gian trong một thời gian, ta có thể gọi là Duyên.
Tôi mượn cuốn sách về đọc cuối tuần, có bạn nhờ tôi chuyển đồ đến cho một người chưa từng biết ở gần nhà, người lạ ấy lại giúp tôi giải thích được những nội dung trong cuốn sách mà tôi chưa thể hiểu, tôi lại bị lôi cuốn bởi những tố chất và lời nói chân thành và món bánh rất ngon từ người lạ ấy.
Tôi đang tự hỏi, cái nào là vô tình – cái nào là hữu ý.
Nếu là một tín hiệu tốt, xin hãy giúp tôi đủ trí tuệ để sáng suốt cảm mến được trái tim băng giá của cô gái ấy!