Trong cuộc sống, thỉnh thoảng bạn tặng quà cho ai đó hoặc ai đó sẽ tặng quà cho bạn. Không dễ khi bạn tìm được món quà ưng ý để tặng cho một người nào đó và cũng không chắc họ có thích món quà bạn tặng hay không cũng như bạn không lường trước được bạn sẽ nhận được món quà từ ai và bạn có thấy vui khi nhận món quà đó hay không.
Thời điểm này, việc chia sẻ những món quà nói chung vô cùng ý nghĩ đối với tôi, nhưng tất cả đều cảm thấy vui thì đó thật sự là hạnh phúc.
Tôi được giao nhiệm vụ là phải chuyển laptop cho một đồng nghiệp mới - Trong khi tất cả còn đang làm việc tại nhà và dịch vụ vận chuyển chỉ nhận vận chuyển mặc hàng thiết yếu - laptop không nằm trong danh sách đó.
Trưa đó tôi vẫn cứ thử book - trên ứng dụng, biết đâu may mắn thì sao, phải đến lượt thứ 3 mới có người nhận để vận chuyển nhưng sau đó họ gọi lại hỏi vận chuyển những gì?
Tôi nói là một laptop.
Họ bảo laptop - họ không dám chạy đâu vì không phải là mặc hàng thiết yếu.
Tôi nhìn quanh nhà, thấy 4 hộp sữa để trên bàn - liền hỏi: vậy để mình gởi thêm 4 hộp sữa, mỗi hộp 1lít có được không?
Suy nghĩ khoảng 5 giây - Anh đó trả lời: Được rồi - để mình chạy đến coi thử thế nào, nếu được thì mình chuyển.
Tôi liền kiếm cái túi ni-long gôm 4 hộp sữa - chợt nghĩ lại, chắc gởi 3 hộp thôi, giữ lại 1 hộp - gởi hết thì không còn để uống café, thấy vẫn còn ít nên tôi mở tủ lạnh lấy vài trái cam + chanh để vào túi giấy thêm cùng 3 hộp sữa đem xuống cho Anh dịch vụ vận chuyển.
Đem xuống, trao đổi qua lại - anh ấy cũng nhận chuyển đồ giúp tôi - tôi thấy vui trong bụng phần nào, nhưng cũng hơi lo lo lỡ gặp chốt kiểm soát, không cho ảnh đi đến địa điểm giao thì ảnh có quay lại chỗ tôi để trả hàng hay không, vì giá trị cái laptop mới khá nhiều tiền.
Sau khi trở lại nhà, tôi cứ liếc mắt theo dõi trên ứng dụng xem anh ấy chạy tới đoạn nào, cứ hồi hộp mỗi khi thấy đoạn nào đó bị đứng yên.
Và tôi nhắn cho bạn đồng nghiệp bên kia nếu nhận hàng thì chia sẻ cho anh tài xế này bớt hộp sữa!
Đến đoạn bên đồng nghiệp báo là đã nhận được đồ tôi gởi sang thì lúc đó tôi mới thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy thoải mái và đi ăn cơm trưa ngon.
Chiều hôm ấy, tôi gọi điện để hướng dẫn đồng nghiệp sử dụng dịch vụ ở cty. Sau một hồi nói chuyện công việc, Bạn ấy hỏi: "Sao Anh gởi đồ cho Em nhiều vậy?" - tôi sực nhớ đến 3 hộp sữa và mấy trái cam + chanh của tôi. Tôi cũng không biết trả lời sao nửa, vì trông bụng tôi đang tiếc mấy hộp sữa ghê gớm - tôi mất hơn 2 tuần để mua được mấy món đó. Nhưng cũng buộc miệng: "Ờ thì gởi sao cho nó thật chớ!" - Bạn ấy nói: "Em rất vui và rất bất ngờ không thể diễn tả được, và Em có tặng cho Anh tài xế 2 hộp sữa, thì Anh đó cũng vui bất ngờ - ảnh hỏi đi hỏi lại vì không tin đó là sự thật!"
Bạn biết không, tôi nghe kể mà tôi cũng vỡ òa trong lòng.