Hạnh của ĐẤT – NƯỚC – LỬA – KHÔNG KHÍ để nuôi dưỡng và phát triển bốn đức: TỪ – BI – HỶ – XẢ.
Hạnh của ĐẤT
Đất bao giờ cũng dày dặn rộng lớn bao la, có khả
năng thu nhận và chuyển hóa dù người ta có đổ và rải lên đất những thứ tinh sạch
như hoa, nước thơm, sữa thơm hoặc đổ và rải xuống đất những thứ dơ bẩn và hôi hám
như phân nước tiểu, máu mủ, đàm nhớt thì đất cũng tiếp nhận những thứ đó một cách
thản nhiên, không tham đắm, không giận hờn cũng không ghê tởm.
Hành sự như NƯỚC.
Khi người ta giặt những thứ thơm tho hoặc dơ bẩn
trong nước, nước cũng không vì thế mà cảm thấy tham dắm tủi nhục hoặc buồn khổ
và chán chường. Nước bao la, lưu chuyển và có năng lực hóa giải và gạn lọc.
Hành sự như LỬA
Lửa đốt cháy mọi thứ kể cả những cái đẹp đẽ hoặc
hôi hám và dơ bẩn, nhưng lửa không vì vậy mà cảm thấy hoặc tham đắm hoặc tủi nhục
buồn giận và chán trường. Lửa có năng lực thiêu đốt, gạn lọc và hóa giải.
Hành sự như KHÔNG KHÍ
Không khí thổi đi những thứ mùi thơm hoặc thối,
dù mùi đó là máu mủ phân và nước tiểu mà không cảm thấy hoặc tham đắm hoặc tủi
nhục buồn giận hay chán trường. Không khí có khả năng giải tỏa, gạn lọc và hóa
giải.
Quán niệm thân và tâm.
Quán niệm thân thể nơi thân thể.
- Cạm bẫy thứ nhất là dục lạc.
- Cạm bãy thứ hai là kiến thức.
- Cạm bẫy thứ ba là nghi lễ.
- Cạm bẫy thứ tư là ý niệm về ngã.
(Trích trong Chương 62 - Đừng vội tin cũng đừng vội bài bác từ tác phẩm Đường Xưa Mây Trắng - TS Thích Nhất Hạnh)