Cực Nam - Công chúa chăn ngỗng - Một vài điểm đến ở Miền Tây

- Xuất phát từ tối 30/12/2011 tại công viên 23/9 – Thời tiết Sài Gòn thật kỳ lạ, tháng này mà cũng có những cơn mưa rào, sau cơn mưa, đủ để làm áo khoác của các anh em âm ẩm thì mới phát hiện xe đứng cách chúng tôi 200m... vậy mà chúng tôi đứng chờ xe – xe đứng chờ chúng tôi…để cho qua cơn mưa!
- Cuộc hành trình bắt đầu trên một “Bar di động”… ai cũng bị “tra tấn” bởi những bài hát với những giọng ca "bất hủ" những tiếng thét “thần sầu”…cướp..cướp con…ngựa ngựa…ô…


Có tin rằng đây là 1 chiếc xe 29 chổ ngồi???

- Sau những màn tra tấn… mọi người chìm vào giất ngủ chập chờn mà không biết rằng cái “bar” di chuyển với vận tốc có lúc đến 100km/h. thật khủng khiếp!

Tới Cà Mau lúc 5h26.

Track log – Tổng quan tuyến đường đi từ Sài Gòn – Cột móc.

- Từ Cà Mau – tiếp tục xuống Huyện Năm Căn qua bến phà Cái Nước, chổ này mà năm sau đi sẽ không còn đi phà nữa!!!
- Tới huyện Năm Căn – ăn sáng tại quán ăn của “anh Hai” và được “anh Hai” dẫn đi chợ - chuẩn bị cho bữa ăn trưa – nhiều đặc sản miền tây giờ mới thấy: trăn lột da, thòi lòi, ba khía,… tiếp tục lên đường. Chia tay bác tài của cái “Bar” tại bến tàu cao tốc.

Track log – Lộ trình đi tàu cao tốc tới cực Nam.

Đường trên sông đủ xa để 2 cha con thi nhau ngủ

Vị Trí Vườn Quốc Gia Cà Mau - Lúc này trời vẫn mưa - Cười thật tươi, cú tưởng là dc ngủ lại nơi đây.
- Từ bến tàu cao tốc – tàu chạy vun vút qua Đại lộ Năm Căn – vượt qua những khúc cua nguy hiểm trên sông – đếnkhu bãi bồi (Là nơi mà hằng năm đất nước ta nới rộng ra thêm khoảng 100m, nay thì hết rồi) – qua những “đặc khu kinh tế của vùng” như là: khu nuôi hào, chợ Ông Linh, trường tiểu học Năm Căn, bãi bồi, vườn quốc gia… cuối cùng chúng tôi chọn 1 nơi – cái gọi là Nhà Gian.

Một buổi sáng tinh mơ tại Nhà Giàn – rộng khoảng 30m2, đủ để chứa trên 30 con người!

- Phải mất một khoảng thời gian nào đó “chủ thớt” Trung Hiền mới “đả thông tư tưởng” của một số “phượt gia” như là Lương Mai, Tỷ Lệ Vàng,… để được ở lại nơi đây. (Các phượt thủ này thì muốn quay lại Vườn Quốc Gia Mũi Cà Mau…để được tắm, được ngủ trên nệm êm chăn ấm, …!!!)
- Trời vẫn mưa rì rào – thật nãn chí biết bao.
- Hành trình đến cực Nam bắt đầu từ buổi cơm trưa tại nhà giàn. Một buổi cơm do các đầu bếp khéo tay như Dịu, Tú, Vân, Gấu…làm đạo diễn.

Track log – Tuyến đường từ nhà Giàn -> Cột mốc cực Nam -> Nhà Giàn.

- Sau khi chụp hình để ghi lại dấu ấn tại cột mốc Cực Nam, rồi quay lại nhà Giàn – là nơi quay quần của anh em ta tối giao thừa 2012.
- Một đêm giao thừa cùng hát bài Happy New Year – uống SamBanh – đốt pháo hoa – ăn bánh – nhận quà và cùng cười, cười khan cả cổ, cười trẹo cả quai hàm trong cái lạnh tê tái – cái gió hú vun vút – cái tiếng sóng vỗ rì rầm…trời càng về sáng thì nghe thoang thoãng những tiếng ngáy lấn ác cả màn đêm ồn ào đó…
- Cái gió, gió từ tứ phía thổi vào các khe gỗ – đặc biệt hơn là nơi đây thêm hướng gió từ dưới thổi lên… – làm cho cái lạnh càng lạnh hơn – sóng vỗ càng vỗ mạnh hơn..., là cảm giác ớn lạnh mà chúng tôi phải khắc sâu và là thướt đo để dành cho những đêm khó ngủ ở nơi êm đềm của chúng tôi…,
- Mọi thứ diễn ra ở đây kể lâu lắm mới hết!!!

- Đã lâu lắm, không biết từ khi nào, trong kệ sách nho nhỏ của mình toàn là những sách kỹ thuật khô khan…, chỉ cầm lên xem tựa và ngắm cho vui thôi, tò mò đọc thử trang đầu cho quên đi cái gió, cái lạnh, cái ồn ào của sóng vỗ mà thôi,…thêm trang nữa, rồi lại thêm trang nữa… sao mà giống quá, tiếp trang nữa xem nào…, một nhân vật trong truyện sao mà giống một người bạn mình thế!!!… giống cái khó nói, khó trình bày, khó diễn đạt, khó bắt đầu câu chuyện từ đâu,…khó khăn lắm mới mượn được cuốn truyện này “Công chúa chăn ngỗng” từ một “phượt thủ”.

- Sáng ngày đầu năm, trời cũng lui ui, lù mù, gió vẫn hun hút, sóng vẫn vỗ rì rầm,…anh em cố gắn đứng dậy trong cơn ngái ngủ - chuẩn bị đồ đạc lên đường tiếp tục chuyến đi.
- Tạm biệt Người gác ngôi nhà Giàn – trở lại Năm Căn – ăn sáng tại chợ Năm Căn và lên xe thẳng tiến về Rừng U Minh Hạ.
- Sau một hồi trên con đường gập ghền, lòng vòng, chiếc xe 29 chổ cũng lạng lách qua hai hàng cây bên đường tới cổng chào Rừng U Minh Hạ trong cái nắng hanh hanh, oi bức,… - 2 bên đường là hai hàng cỏ phi lao rậm rạp cao quá đỉnh đầu, hứa hẹn 1 một rừng như tôi tưởng tượng từ lâu – không thấy gì bên trong cả, tôi đứng trên tháp cao ngắm nhìn khu rừng. Trong đầu tôi U Minh là cánh rừng mát mẽ, nhiều cây sum xuê, đa dạng các loài vật sống dưới nước như trong phim Đất phương Nam ấy...,
Rừng U Minh Hạ - thất vọng tràn trề.

Vị trí rừng U Minh Hạ - từ cổng chào đến chổ ăn trưa
- Tạm biệt U Minh - tiếp tục lên đường đi Hòn Đá Bạc.

Tuyến đường từ U Minh Hạ đến Hòn Đá Bạc.
Hòn Đá Bạc: Là một cụm 2 hòn đảo thuộc xã Khánh Bình Tây, huyện Trần Văn Thời, tỉnh Cà Mau. Hòn Đá Bạc có diện tích 6,43 ha, cách thành phố Cà Mau 50 km đường thủy.
- Đường tới nơi ấy phải đi bằng xe 16 chổ trở xuống thôi. Vì những cây cầu không thể lớn hơn để cho những chiếc xe lớn hơn!

Phải qua 4 cây cầu bê-tông dốc khoảng 45độ.

Đoạn đường từ nơi gởi xe và đi bộ vào Hòn Đá Bạc.

Đi lòng vòng và ngắm các di chứng mà thiên nhiên và con người để lại ngoài hòn đảo trong cụm Hòn Đá Bạc.

Tổng quan tuyến đường Cà Mau - U Minh Hạ - Hòn đá Bạc.

- Sáng tiếp theo, đoàn lên đường từ Cà Mau về Sài Gòn, ghé ăn sáng với món “hủ tiếu bò kho cay”, ngồi trong bàn mình là người “quái dị” – vì trong bàn 4-5người gì đó mà chỉ có mình cầm đũa tay phải…haha.

- Trên đường về, ghé một số điểm khá nổi tiếng ở Miền Tây.

Tuyến đường về và các điểm đến
- Đầu tiên là nhà thờ Tắc Sậy – Bạc Liêu: Là nơi để linh cửu của Cha Phanxico Trương Bữu Diệp. Nhà thờ này quá hoành tráng – không thể chê vào đâu được.

- Vào trung tâm tp. Bạc Liêu, ghé thăm nhà Công tử Bạc Liêu nhưng nhà bác ấy đang trùng tu chuẩn bị ăn tết!!!.

- Tiếp tục lên đường đến Chùa Xiêm Cán – có tên Kh’mer là Komphisako Prechru (nghĩa là biển sâu). Đây là một trong những ngôi chùa được liệt vào hàng lớn nhất, đẹp nhất, lộng lẫy nhất trong hệ thống chùa Kh’mer ở Nam Bộ.

- Chùa Dơi (hay Chùa Mã Tộc, chùa Wathsêrâytecho Mahatup) – Hiểu đơn giản là chùa có dơi ở nên gọi là chùa dơi – nhưng vì sao dơi lại ở đây? Vì ở chùa không ai săn bắn nó nên nó vẫn còn ở đây!

- Kế bên đó là chùa Đất Sét (Hay còn gọi là Bửu Sơn Tự) – điểm đặc biệt ở đây là hầu hết các tượng làm bằng đất sét + Những cây đèn cầy khổng lồ, cao cỡ 2.5mét, đường kính đủ 1 người ôm.
...
...
- Nơi đó vẫn còn đó những con người thật thà, chất phát của nơi gọi là Miền Tây Sông nước…nhưng còn rất ít, rất ít những con người như vậy!!!